Nỗi Buồn Chiến Tranh
Lời tựa
Nỗi buồn chiến tranh vừa ra đời hồi năm 1987 đã lập tức gây “bão” trên văn đàn Việt. Ngoài chuyện liên tiếp nhận các tặng thưởng, giải thưởng, những niềm vinh dự khó quên, cha đẻ của cuốn tiểu thuyết được nhiều nhà phê bình trong và ngoài nước tôn vinh là “cuốn tiểu thuyết xúc động nhất về chiến tranh Việt Nam”, “cuốn sách chạm vào mẫu số chung của nhân loại”, “thành tựu lớn nhất của văn học đổi mới”… còn nhận được rất nhiều thứ đắng chát trong cuộc sống và sự nghiệp viết lách của tác giả. Có những chuyện không thể nào kể hết. Năm 2005, cuốn tiểu thuyết chỉ được tái bản với tên gọi Thân phận của tình yêu. Sau đó, sách đã được in lại với tên chính thức đã nổi danh Nỗi buồn chiến tranh nhưng những nỗi buồn mà tác giả đã trải nghiệm và đi qua, anh chỉ muốn quên đi mà không dễ gì quên được,Cho đến tận bây giờ, sau mấy chục năm đổi mới, nếu để lên “bàn cân” của bất cứ hội đồng lựa chọn giải thưởng nào liên quan đến văn học Việt, cũng chưa có cuốn sách nào vượt qua Nỗi buồn chiến tranh. Bảo Ninh chưa bao giờ nói gì về những nỗi buồn ngoài cuốn tiểu thuyết. Đối với anh, việc đời vẫn luôn như vậy nên tất cả đều là chuyện bình thường, nhất là đối với người cầm bút, đừng bao giờ trách sao con đường không rải toàn hoa hồng. Cứ giẫm lên gai mà đi, quan trọng là phải đi rồi sẽ hiểu thế nào là hương thơm và trái ngọt...